Hà Tĩnh Hy ngồi trên ghế tận hưởng cảm giác của kẻ chiến thắng, đây chính là giây phút hả hê nhất cuộc đời của ả.
Ả mất tất cả chỉ vì cuộc chiến với Hy Văn, ả bị sa cơ xuống vũng bùn của cuộc đời thì phải kéo Bạch Hy Văn xuống cùng, nhất định Hy Văn không thể hạnh phúc dù chỉ là một ngày.
Cái gì Hà Tĩnh Hy không thể có, Bạch Hy Văn càng không thể!
Hai kẻ đứng canh cửa, còn lại xông đến kéo váy Hy Văn lên để thực hiện hành vi thú tính.
Giây phút chiếc quần lót của cô bị kéo xuống, Hy Văn nhìn thấy bên thắt lưng của tên lính có một con dao, cô vội chụp lấy rất nhanh vội kê con dao ngay vào cổ mình, lưỡi dao sắt bén cứa vào da thịt chảy máu nhỏ xuống chạy dọc theo lưỡi dao
Hà Tĩnh Hy la lên
“ Dừng lại!”
Ngay lập tức hai tên lính vội vàng ngừng tay, đứng ra hai bên chờ lệnh.
Hà Tĩnh Hy không chút đề phòng tiến đến muốn giằng con dao ra, ả lo sợ nếu Bạch Hy Văn ngu dại mà tự sát thì cái mạng của ả cũng không còn.
Hà Tĩnh Hy chỉ còn cách Bạch Hy Văn vài bước chân, ả run run cất giọng
“ Mày không muốn chờ anh ta đến sao? Sắp rồi! Bỏ dao xuống đi!”
Bạch Hy Văn cười trào phúng nhìn Tĩnh Hy, bằng âm điệu yếu ớt nhẹ tênh tựa như hoa bồ công anh trong gió.
“ Bọn chúng mày muốn dùng tao để giết anh ấy ư? Nằm mơ đi! Trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-tich-ha-toi-han-anh/2967256/chuong-97.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.