Tô Ngưng Tuyếtđược nghỉ cả buổi sáng nên cô ngủ một mạch đến 9 giờ 43 phút mới dậy.
Đánh răng, rửa mặt, vệ sinh cá nhân xong chọn bộ quần áo là áo sơ mi trắng và quần bò bó sát, chân đi đôi guốc dây đen
Xong là cô xuống khách sạn ăn sáng là lên xếp đồ đạc, tài liệu chuẩn bị ra sân bay về thành
phố A.
Làm thủ tục máy bay xong là cô lên máy bay luôn.
______________ ~~~~~~~~ ~giải phân cách 20- 25 phút ~~~~~~~~~~~___________________
Xuống sân bay cô về nhà ở ngoại ô.
Lên phòng cất chút đồ là cô lấy điện thoại gọi choNguyệt
Tút....Tút..
- Alo, chị gọi em có việc không?
-Có, hôm qua chị gọi cho em đấy về cái đám người mai phục chị em điều tra xem người đứng sau là ai.
NgheTô Ngưng Tuyếtnói cứ sao sao ý:
- Mỹ nhân, hôm qua chị gọi bảo em điều người ra dọn bãi chiến trường của chị nhưng ở đấy không có ai chết cả cũng chả có vết máu hay vũ khí nào để lại cả cũng không có gì để dọn mà.
Tô Ngưng Tuyếtnghe xong trầm ngâm, cô cất tiếng:
- Có người đứng xem chị xử lý lũ đấy nhưng không phải đồng đảng của chúng không những thế họ còn giúp chị dọn chỗ đấy.
-Thế người này là ai? Có quen với chị không?
Ngưng Tuyếtcẩn thận suy nghĩ lại thì cô cũng không có giao tình với ai cả.
- CHị không biết nên em giúp chị điều tra đi. Ở Mị Sát bây giờ có em và Chị và tứ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-tich-em-lo-yeu-anh-roi/2355281/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.