Chương 16: Ăn bún
Sau khi giải quyết đám người kiaTô Ngưng Tuyếtlái xe về khách sạn luôn.
15 phút sau
Có 3 chiếc xe khác đến công trường.
Mọi người xuống xe thì một mống người cũng không thấy người mình không thấy đương nhiên người bị giết là Tô Ngưng Tuyết cũng không thấy. Một vài người nghị luận;
- Người mình đâu?
- Không biết nữa.Nhưng rõ là lão Dư gọi điện cầu viện mà sao lại ko thấy ai???
xôn xao xôn xao
Một người đàn ông lớn tuổi hơn lên tiếng có lẽ là người dẫn đầu tiểu đội:
- Im lặng! Có khả năng là đám người kia bị xử lý rồi. Về thôi.
Nói xong tất cả mọi người quay xe ra về trực tiếp đi xe ô tô về Thành phố A.
Về khách sạn cô lấy điện thoại gọi cho anh hai
tút....tút...tút
-Alo! Sao thế Tiểu Tuyết.
Nghe được đầu bên kia có tiếng Tô Ngưng Tuyết trả lời:
- Anh hai, việc ký hợp đồng đã xong chiều mai em sẽ về thành phố A sau. Em nghỉ buổi sáng thế thôi.
-Ừ.
tút.... tút...
Nói xong Tô Ngưng Tuyết tắt máy luôn. Đứng dậy đi tắm.
Rào...... Rào...
Tiếng nước chảy kết thúc Tô Ngưng Tuyết cuốn khăn tắm đi ra mặc quần áo. Chọn bộ quần áo thoải mái rồi cầm điện thoại và ít tiền đi ra xuống quầy lễ tân khách sạn hỏi:
-Ở đây có xe đạp công cộng không?
Nhân viên lễ tân đáp:
- Thưa cô, có xếp ở ngoài cửa. Phiền cô để lại 450 ngàn để đặt cọc và lấy thẻ.
Mở ví lấy tiền đưa cho cô ở quầy lễ tân xong nhận thẻ. Tô Ngưng Tuyết ra chọn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-tich-em-lo-yeu-anh-roi/100914/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.