Sở Ấu Cơ tỉnh lại, phát hiện vị trí bên cạnh đã trống không, nhưng trong lồng ngực vẫn rất ấm áp ----------- là gối ôm.
Mỗi lần đều là như vậy........
Rất khó nhớ nổi Cung Thanh Hạ bao nhiêu lần treo đầu dê bán thịt chó, bản thân nàng cũng không phát hiện ra, động tác hẳn vô cùng ôn nhu như đối xử với mèo con đang ngủ say vậy..........
Khóe môi Sở Ấu Cơ chậm rãi nở ra hai bên, ý cưới nhẹ nhàng lưu động trong đôi mắt.
Cách đó không xa có lò sưởi bằng củi đang cháy bập bùng, không ngừng tỏa ra nhiệt khí ấm áp.
Ồ, lò lửa này được nhen lên từ lúc nào?
Sở Ấu Cơ khẽ hất lông mày, miệng chu ra --------- mỗi khi nàng chăm chú suy nghĩ gì đó sẽ vô ý làm thành dáng vẻ này, vô cùng đáng yêu.
Cung Thanh Hạ cũng thường thất thần vì dáng vẻ đó, nhưng chính bản thân Sở Ấu Cơ cũng không biết.
Rõ ràng tối ngày hôm qua không nhen lửa lò sưởi.......
Sở Ấu Cơ nghiêng đầu. Dáng vẻ lại càng đáng yêu.
Mây đen giăng kín ngoài cửa sổ, trời đang mưa, hạt mưa rất lớn, nhưng không nhanh vì không có gió.
Lan can sơn màu trắng không nhiễm một hạt bụi, nối dài về phía cầu nhỏ, xa xa nhìn thấy bóng người thanh lệ cao gầy đi tới, hai tay cầm theo hai túi nguyên liệu nấu ăn rất lớn --------- vì trong nhà có đứa bé không mời mà đến kia, sáng sớm nay nàng lái xe vào thị trấn, càn quét một vòng siêu thị, đại khái khải hoàn trở về.
Khi ra cửa mưa cũng bắt đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-tich-dang-viet-chu/1364056/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.