Cung Thanh Hạ đưa tay khẽ vuốt tóc Sở Ấu Cơ, tương đối thỏa mãn với xúc cảm ở đầu ngón tay.
"Cứ như vậy đi."
Vừa nãy, đứa bé phụng mệnh tắm rửa sạch sẽ, thay đổi quần áo mới ------- ngược lại chỉ cần không bắt nàng đi chọn phòng ngủ, nàng đều dùng hiệu quả cao nhất để hoàn thành công việc.
Trước khi đi, Cung Thanh Hạ phát hiện đứa bé đang ôm hộp trúc tinh xảo trong lồng ngực.
"Đây là?"
"Đương nhiên là quà đưa cho chủ nhà rồi." Sở Ấu Cơ hỏi ngược lại, "Chẳng lẽ muốn tay không bắt giặc sao?"
"Ạch............ Tùy em vậy."
Kì thực Cung Thanh Hạ cũng cân nhắc mang theo quà, nhưng nàng một lòng đến đây ẩn cư, không nghĩ tới phải giao tiếp với người khác, vì vậy chưa chuẩn bị, muốn ra vườn hái vài bông hoa, nhưng vừa nhìn đều đã héo tàn hết rồi, căn bản không thể làm quà.
Sở Ấu Cơ mang theo quà như vậy, cũng coi như cho nàng bậc thang đi xuống, nhưng nàng nhất quyết không chịu biểu dương đứa bé. . Ủng hộ chính chủ vào ngay ++ TrùmTr uyện.c o m ++
Vợ chồng hàng xóm có một trai một gái.
Nam chủ nhân vô cùng hài hước, hai đứa bé ngây thơ hoạt bát, trong bữa tiệc cười nói không ngừng.
Ánh mắt của 4 người trong nhà ước chừng luôn đặt lên người Sở Ấu Cơ, Cung Thanh Hạ căn bản trở thành người phiên dịch.
Nhưng trong mắt Sở Ấu Cơ, Cung Thanh Hạ mới là vai chính trên sân khấu, cử chỉ tao nhã, nói tiếng Anh lưu loát thuần thục, nói về địa danh ở Hà Lan thì phát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-tich-dang-viet-chu/1364055/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.