[Chào mừng mọi người đến với hệ thống trò chơi.
Tên trò chơi: Vùng đất chết.
Màn sơ cấp: Trốn thoát.
Gợi ý:
Bọn họ không thân hiện, bọn họ nhìn bạn như muốn bạn chết trong im lặng.
Vão mỗi tối họ đang đi đâu, họ đang làm gì.
Đừng đến gần sự chết chóc đang càng lúc càng lan rộng.
Thời gian: Mười ngày.
Cảnh báo: Chúng nó luôn ở gần các bạn và xuất hiện những lúc các bạn không hề phòng bị.
Chúc bạn tham gia trò chơi vui vẻ.]
“Cuối cùng cũng có nhiệm vụ rồi, nhưng không ngờ lại là nhiệm vụ trốn thoát.” Túc Nhan kinh ngạc nói, rốt cuộc bên trong ngôi làng này có thứ gì vậy.
“Đừng quan tâm về điều đó, em càng thắc mắc tại sao bọn họ lại chạy thục mạng như thế này.” Trần Dương tò mò nhìn ra ngoài cổng làng rồi lại nhìn về phía nhóm người vẫn đang thở hổn hển nằm trên đất.
“Thiếu mất một người rồi.” Túc Nhan đếm số người rồi nhỏ giọng nói.
Mạnh Luân gật đầu “Chắc đã bị dã thú bắt rồi.” Lúc thầy đoàn người chạy vào anh có nhìn ra phía sau bọn họ, một thân dài màu vàng đang giấu mình ở bũi cỏ cao, cơ thể không ngừng lắc lư đuổi theo phía sau bọn họ, nhưng sau khi bọn họ chạy vào làng nó lại ngừng sau đó xoay người rời đi.
“Sao nơi này lại có dã thú được.” Trần Dương trợn to mắt không thể tin mà nói.
Nhưng lần này không để Mạnh Luân đáp lời cho cậu thì chàng trai có khuôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-than-khong-muon-choi-nua/2697805/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.