Ôn Khách Hành ngủ một giấc này cho đến khi trời đã sáng hẳn. Sau cơn mưa bầu trời trong suốt tươi sáng, trên mặt sông bay lượn lờ khói trắng, phảng phất như tiên cảnh.
Tiếng chim chiêm chiếp, lại để cho Ôn Khách Hành đang ngủ mơ bừng tỉnh, mới phát hiện thuyền chẳng biết lúc nào đã lại gần bờ.
Một đêm mộng đẹp toàn thân thoải mái, Ôn Khách Hành vuốt vuốt thảm trên người như có điều suy nghĩ. Trên mặt phảng phất còn lưu lại một ít xúc cảm, cảm giác kia rất giống A Nhứ, là mộng hay là thật?
" A Nhứ......"
Ôn Khách Hành nhanh chóng đứng dậy, sốt ruột ra khỏi khoang thuyền bồng. Chu Tử Thư ngồi ở mũi thuyền giả bộ như kỳ quái nhìn hắn một cái, tức giận nói:
" Sáng sớm lại gọi hồn? "
Ôn Khách Hành nhìn quanh bốn phía, chỉ có một người trước mắt này, không có A Nhứ. Bộ dạng phục tùng thu lại đáy mắt thất lạc, miễn cưỡng cười nói:
" Không có gì......"
" Nhưng mà, xin hỏi nhà đò..."
Ôn Khách Hành nhịn không được mở miệng
"...... Đêm qua còn có người đến sao? "
Chu Tử Thư đang thả câu khựng lại, trong chốt lát lại khôi phục bình thường, bất động thanh sắc mà đáp:
" Như ngươi chứng kiến, trong vòng vài dặm, ngoại trừ hai ta, còn có người sống nào khác à? "
" Cái kia......"
Ôn Khách Hành chằm chằm vào bóng lưng của Chu Tử Thư, cảm giác có chỗ nào không thích hợp, nhưng là nói không nên lời, vì vậy mới mở miệng hỏi.
Không nghĩ rằng Chu Tử Thư trực tiếp mắt trắng phát cáu,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-onson-ha-lenh-doi-mua/1160617/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.