Xe ngựa xa hoa dừng bên sông Li Thuỷ, thu hút sự chú ý của mọi người đi đường.
Sau đó, một người mặc áo trắng ôm người mặc áo lam đi xuống, y bị một chiếc màng che mặt màu tím nhạt che khuất, không nhìn rõ mặt, chỉ có vài sợi tóc bạc lòa xòa trên trán.
Hai người đi thẳng lên lầu, cửa phòng đóng lại, chặn những ánh nhìn dò hỏi từ ngoài cửa.
Chu Tử Thư nhẹ nhàng cẩn thận đặt Ôn Khách Hành xuống giường, tay tháo bỏ màng che mặt đi cho y,để lộ một gương mặt tuyệt đẹp, nhưng sắc mặt tái nhợt và hai má đỏ bừng.
Chu Tử Thư đặt tay lên trán y, phát hiện có chút nóng.Vì vậy hắn nhét người vào trong chăn bông rồi bọc lại, định cho y uống thuốc.
Ôn Khách Hành đang buồn ngủ đột nhiên mở mắt ra, vô thức vươn tay túm lấy ống tay áo của Chu Tử Thư,nhưng mới giơ tay được đến nửa chừng, lại đột nhiên mất đi sức lực. Nhìn thấy y sắp đụng mép giường, Chu Tử Thư dường như có chút cảm khái, hắn xoay người nhanh chóng bắt lấy tay Ôn Khách Hạnh lại, nắm trong lòng bàn tay.
"A Nhứ... Đừng đi..."
Ôn Khách Hành vừa tỉnh, còn đang mơ mơ hồ hồ, sau khi hoàn hồn liền dừng lại, chỉ có thể nhe răng cười.
Chu Tử Thư cúi xuống xoa xoa đầu y, dịu dàng nói: "Lão Ôn, huynh hơi sốt, ta đi sắc thuốc cho huynh. Huynh ngủ một lát đi, được không?"
Ôn Khách Hành gật gật đầu, ngoan ngoãn nhắm mắt lại.
Chu Tử Thư nhẹ nhàng hôn lên mu bàn tay y, sau đó lại nhét
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-onson-ha-lenh-doi-mua/1160615/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.