Từng câu từng chữ mà chú Dũng vừa nói ra khiến tôi như không thể tin vào tai của mình được, chú là đang mất trí nhớ hay là chú có vấn đề gì mà lại đi nói với tôi những lời đó chứ? Tôi suy nghĩ mất mấy giây rồi mới đưa tay lên gỡ lấy tay chú ra và nói:
– Chú vừa nói gì vậy? Có phải chú có vấn đề về suy nghĩ rồi không?
– Em là không hiểu thật sao?
– Thật. Nếu như hiểu tôi đã không hỏi lại chú câu đó rồi.
Lời của tôi vừa dứt thì bỗng nhiên điện thoại của chú vang lên, tôi thấy chú đưa tay mở điện thoại ra xem sau đó lại tắt máy, mấy giây sau người kia liền gọi liên tục đến, cảm giác là có việc gấp hay thế nào mà lần cuối chú lại ấn nghe máy:
– Con nghe.
– Con đang ở đâu vậy Dũng? Mau về nhà ngay đi, cô ta đang làm loạn ở nhà chúng ta đây nè, mau về xử lý con dở hơi này nhanh đi.
– Đuổi ra ngoài và đóng cổng lại đi, bình thờng mẹ vẫn hay làm cách đó mà.
– Nhưng bây giờ mẹ đang có khách, mẹ đâu thể nào xoang xoảng trước mặt khách được chứ?
– Mẹ cũng biết điều đó sao? Thế tại sao lúc trước mẹ vẫn chửi mắng con San trước mặt người khác thế hả?
– San, San, San. Đến bao giờ thì con mới thôi nhắc về nó đây hả?
Câu hỏi của bà chủ vừa dứt thì chú ấy liền tắt máy ngay, tôi thấy chú ấn tắt nguồn chiếc điện thoại rồi vứt hẳn sang một bên. Nhìn những
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-oi-toi-co-thai-roi/2035643/chuong-13.html