Giải quyết được mọi chuyện xong rồi cả tôi và chú điều vui vẻ Ngồi ăn cơm cùng với nhau, mọi chuyện cứ nghĩ như thế là xong nhưng đột nhiên có tiếng chuông điện thoại của chú vang lên, tôi thấy chú mở ra xem rồi đặt điện thoại lại xuống bàn nên mới tò mò hỏi:
– Bà chủ gọi cho chú sao ạ?
– Uh.
– Vậy sao chú không nghe máy đi ạ?
– Không gấp, để lát nữa anh sẽ gọi lại cho mẹ sau.
– Dạ.
Tôi gật đầu đáp lời chú rồi cũng tiếp tục ăn, gọi điện thoại di động cho chú không được bà chủ lại chuyển sang gọi vào số bàn. Tuy rằng chỉ vừa nghe tiếng chuông vang lên thì tôi đã dễ dàng nhận ra là bà ấy đang gọi rồi, tôi do dự nhìn chú, lúc này chú Dũng mới thở dài nói:
– Để anh nghe cho.
Đợi tiếng chuông điện thoại kia tắt thì chú liền lấy di động của mình ấn số gọi lại cho bà ấy ngay:
– Alo. Con nghe đây ạ.
– Sao con và con San vẫn chưa về nhà vậy? Mẹ đang ngồi đợi hai đứa về ăn đây.
– Mẹ cứ ăn trước đi, hôm nay con bận nên sẽ không về đâu.
– Dũng. Con đừng có bướng như vậy nữa được không? Mẹ đã vì con mà thay đổi nhiều lắm rồi đấy, vì con mà mẹ chấp nhận hai mẹ con của con San rồi còn gì, con không nhìn thấy sao mà còn làm như thế với mẹ hả?
– Nhưng mà, bây giờ con bận lắm, con không thể…
Lời của chú vẫn còn chưa kịp dứt nữa thì tiếng của bà chủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-oi-toi-co-thai-roi/2035626/chuong-18.html