Nói dứt câu đó thì tôi liền lướt qua người chị ta rồi bỏ đi lên phòng nhưng chị ta lại chẳng để tôi yên mà níu lấy tay tôi lại nói:
– Mày nghĩ mày có thai của cậu Dũng thì mày sẽ được làm chủ căn nhà này sao? Mày tưởng bà chủ sẽ chấp nhận mày làm con dâu nhà tài phiệt à? Mày ảo tưởng vừa thôi, bây giờ cậu Dũng lại bị tai nạn thì mày cũng biết cuộc sống của mày như thế nào rồi đấy con ạ.
– Cuộc sống của tôi như thế nào chị lo được sao? Thế nên đừng bận tâm và cũng đừng gây sự với tôi nữa, cảm ơn.
– Tao cứ thích vây vào người mày đấy, mày là một đứa trẻ đáng bị bỏ rơi, mày không xứng đáng có được hạnh phúc, mày biết không?
– Tiếc thật vì những thứ chị đang nói: TÔI ĐỀU CÓ.
– Mày đứng lại đó..
Mặc kệ lời chị ta nói tôi vẫn cứ thản nhiên bước đi, tôi bây giờ đã quá mệt mỏi với mọi thứ xung quanh rồi, tôi không muốn bản thân mình yếu đuối hơn nữa, tôi muốn tìm mọi cách để chú quay trở lại như xưa và khỏi bệnh, bởi vì tôi cần chú và đứa con trong bụng tôi rất cần có ba, tôi không thể để cho cô Thoại Mỹ dễ dàng cướp chú đi như vậy được.
Lên đến phòng tôi lấy trong túi xách ra chiếc nhẫn mà lúc nãy bà chủ đã đưa cho mình, tôi giơ cao lên để nhìn cho thật rõ món quà mà chú mua tặng mình, nhìn nó lấp lánh và đẹp đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-oi-toi-co-thai-roi/2035587/chuong-29.html