Từng câu từng chữ mà chú nói ra không thể nào khiến tôi quên được, chính ngày trước chú đã từng nói với tôi như vậy, Chú nói rằng không muốn nhìn thấy tôi khóc trước mặt mình vậy tại sao bây giờ chú lại làm tôi đau lòng đến thế chứ? Thiên đứng bên cạnh thấy vậy thì liền chắn ngang trước mắt tôi, cậu ta đưa tay lên lau đi giọt nước mắt của tôi và nói:
– Chị đã hứa với tôi rồi mà, đừng để người khác biết vai diễn của chúng ta chứ.
– Tôi biết rồi, Tôi không sao đâu.
– Vậy thì hãy mau cười lên đi, đừng có ủ rũ như vậy nữa.
Nghe cậu ta nói vậy nên tôi mới gật đầu đồng ý, tôi gượng cười một cái thật tươi rồi nhìn chú đáp:
– Chúc mừng chú đã khỏi bệnh và được xuất viện về nhà ạ.
– Ừ.
Một tiếng ừ Sao giờ lạnh lẽo quá, một tiếng ừ cũng đủ khiến trái tim tôi đau lên từng hồi rồi, ngồi đó chơi với chú và bà chủ một lúc thì chúng tôi đứng dậy đi về, mọi chuyện cũng sẽ chẳng có gì khi cô Thoại Mỹ theo chúng tôi ra đến hành lang rồi kéo lấy tay tôi lại nói:
– Những chuyện trước tao sẽ bỏ qua và không nói đến nhưng lần này mày không được quyến rũ anh ấy nữa rõ chưa?
– Cô lấy tư cách gì để yêu cầu tôi làm điều đó hả?
– Tư cách gì à? Với tư cách là bạn gái anh ấy, tao yêu cầu mày né xa người yêu của tao ra 100 mét,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-oi-toi-co-thai-roi/2035584/chuong-30.html