Một câu nói như xuyên thủng trái tim tôi. Nước mắt chảy ra từ đôi mắt vô hồn, yết hầu trượt lên rồi lại trượt xuống một cách khó khăn, như có vật gì đó đang mắc kẹt ở nơi cổ họng. 
Tại sao tôi lại khóc chứ? Đã bảo là sẵn sàng chịu đủ mọi rủi ro rồi mà? Tại sao lại thấy hối hận như thế này. 
Tôi không thể đứng vững nổi nữa, tôi vịn vào thành cầu, đưa tay lên miệng để ngăn cản mình không khóc ra thành tiếng. Tôi tuyệt đối không thể để chú thương hại thêm một lần nào nữa... 
Thế mà sao... tôi vẫn ngu ngốc thêm một lần nữa... 
"Chưa từng... dù chỉ một phút, hay một giây sao? " 
"Ừ. " 
Mày thỏa mãn rồi chứ? Kết thúc rồi, có thấy thoải mái hơn không Vy? Mày được giải thoát rồi, nên cảm thấy vui đi chứ... Cười lên nào... 
Sao trái tim lại tan nát thế này? Sao lại đau đớn thế này? 
Tôi bước từng bước loạng choạng về phía sau rồi ngã sõng soài ra mặt đất. Xin chú... tuyệt đối đừng quay lại... Tôi không muốn chú thấy bộ dạng thảm hại lúc này của tôi... 
Loading... 
Hãy để tôi nhìn ngắm bóng lưng của chú lâu hơn nữa. Bờ vai rộng như có thể chống đỡ cả thế giới cho tôi, giờ thuộc về người khác... 
Xin nước mắt đừng làm nhòe đi hình bóng của chú... 
Đừng khóc nữa... Làm ơn... 
Xin cho tôi được ngắm trọn vẹn chú lần cuối cùng... 
Bắt đầu từ giây phút này, kết thúc rồi, chú thuộc về người khác rồi... 
Chú vẫn đứng đó, tôi cố gắng đưa hai tay lên bụm chặt miệng mình để 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-oi-len-giuong-nao/184198/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.