Tôi nhíu mày nhìn anh, nhất thời, quên hết cả hờn dỗi trước đó.
"Anh muốn chết không? "
Anh bật cười, cầm lấy bàn tay tôi vuốt ve rồi đặt một nụ hôn dịu dàng lên đó.
"Yêu em nhiều, vợ yêu. "
Tôi nghe có chút cảm động đấy, nhưng lần này tôi không dễ bị lừa đâu nhé, mỗi khi anh nói yêu tôi xong anh đều, 'đòi hỏi' chuyện đó.
"Về nhà anh nhé, anh nấu cơm cho em ăn. "
Tôi biết ngay là anh lại dụ dỗ tôi mà, vậy nên tôi mới không đáp lại lời anh vội. Hình như mặt anh bây giờ còn dày hơn cả bê tông rồi ấy.
Như nắm bắt được ý nghĩ của tôi, anh giơ tay đầu hàng.
"Không, anh không có ý gì đâu, tại trưa nay em mang cơm tới mà anh không biết nên bây giờ anh muốn bù đắp lại. "
Lời anh nói khiến tôi chợt nhói lòng... Anh lập tức đưa hai tay lên áp vào khuôn mặt tôi xoa xoa hai cái má mềm mại của tôi.
"Đừng buồn nữa vợ yêu, về nhà anh nấu cơm cho em ăn nhé, anh thu xếp hết cả rồi, em yên tâm, từ giờ không ai dám làm phiền em nữa. "
Tôi nhướn mày nhìn anh, không biết câu "thu xếp" của anh như thế nào chứ trước đó tôi nghe anh nói cũng là "xử lý" nhưng rồi Kỳ Hân vẫn làm thư ký anh đây?
Loading...
"Thu xếp của anh là như thế nào? "
Thấy tôi nhìn anh bằng ánh mắt dò xét, anh bật cười.
"Ngày mai em đến công ty anh, em sẽ biết. "
Anh lúc nào cũng bí ẩn như vậy, tôi bĩu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-oi-len-giuong-nao/1506502/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.