- Ai cho phép hai người chết cùng nhau? Hửm? 
Trầm Thần nhếch miệng, khẩu súng đen trực chờ định bóp cò. 
- Mày im ngay cho tao! 
Tay bên phải hắn vẫn nắm chặt khẩu súng. Định giơ lên thì đột nhiên một phát đạn lại vang xé toạc không gian ghim sâu vào bả vai hắn. Tay cầm súng của hắn bị rơi xuống đất. 
Cô hốt hoảng, vội vàng ôm chầm lấy hắn gào to. 
- Chú... chú... 
Hơi thở của hắn đứt quãng, cơ thể hơi run lên nhưng vẫn ôm chặt lấy cô. 
- Không sao! 
Cái gì mà không sao? Cô nhìn thấy phía sau lưng của hắn trúng mất phát đạn, lại thêm phát đạn vừa rồi ở bả vai. Làm sao chú chịu nổi??? 
- Trầm Thần! Anh thật là quá đáng. Đây là chú của anh... 
- Chú sao? Tôi thừa nhận à? 
- Anh... 
Trầm Thần nhếch miệng. 
- Nếu hai người yêu nhau như vậy... tôi bằng mọi giá phải phá! Để cho 2 người chết cùng nhau thì quá tiện nghi rồi! 
Vừa dứt lời, Trầm Thần bước lên nắm lấy tay của cô kéo về phía mình. 
- Mày định làm gì? Thả cô ấy ra... 
Hắn định vươn tay giữ lấy cô lại nhưng lại bị bọn áo đen phía sau giữ chặt người lại. Trầm Thần cười đểu, một tay giữ miệng cô. Đúng lúc này, một tên áo đen đi tới, trên tay cầm một viên thuốc trắng cùng một chai nước. 
Trầm Thần cầm lấy viên thuốc, tay cậy miệng cô ra nhét vào. 
- Nuốt xuống! 
Cổ họng cô đau buốt, lại bị sức mạnh lớn của người đàn ông đàn áp khiến viên thuốc trôi xuống cổ họng. Tiếp theo, Trầm 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-oi-ket-hon/200058/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.