An Linh cuối đầu lẩm bẩm: "Có quan hệ gì với nhau đâu mà chú đòi quản người ta".
Câu nói này của cô rất nhỏ nhưng vẫn đủ lọt vào tai Bách Họa Niên làm anh bừng tỉnh, đúng là anh quản cô hơi nhiều rồi.
Dám nói anh không có quan hệ gì à, thì anh sẽ làm cho có. Bách Họa Niên năm 22 tuổi, sau hai năm xảy ra sự cố năm xưa anh muốn làm gì chắc chắn sẽ làm được và bây giờ anh của năm 36 tuổi lại càng phải làm được.
"Em lẩm bẩm gì đấy?" Bách Họa Niên giả vờ không nghe thấy hỏi lại.
An Linh cười hì hì nói: "Cháu nói là cháu biết mình bị bệnh nên chỉ uống một ly trà sữa nóng bé xíu thôi, nên chú đừng làm mặt lạnh nữa nha".
Người đàn ông "ừ" một tiếng rồi đút điện thoại vào túi trong áo khoác, xoay người lấy khăn choàng cho An Linh.
Vì câu nói "có quan hệ gì với nhau đâu" của An Linh mà anh chỉ đưa khăn choàng cho cô chứ với tính cách thường ngày của anh sẽ tự tay quàng vào, chỉnh tới chỉnh lui một hồi mới vừa mắt.
"Quàng vào đi, hôm nay tuyết không rơi nhưng vẫn lạnh lắm".
Câu này có nghĩa là Bách Họa Niên đồng ý rồi, sẽ cho An Linh xuống nhà ăn dưới bệnh viện ăn sáng.
Ánh mắt cô gái nhỏ sáng rực lên, ngoan ngoãn quấn mấy vòng gọn gàng quanh cổ xong nhảy xuống giường: "Đi thôi!"
Bách Họa Niên đi trước mở cửa, còn chưa ra khỏi phòng đột nhiên anh đứng yên tại chỗ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-oi-em-yeu-anh-/3738839/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.