Trong một buổi tối An Linh đã tiếp nhận sự thật chấn động, bạn thân từ thời còn nằm nôi của cô đi du học suốt mấy năm, bây giờ về nước lại thông báo đã mang thai sáu tuần.
Mà tác giả cái thai ấy lại không ai khác ngoài anh tài xế cũ của An Linh.
Vậy mà lúc nãy còn đánh nhau căng thẳng như vậy, lỡ như em bé bị ảnh hưởng thì sao?
Còn ông chú già Bách Họa Niên vẫn không thèm nhắn cho cô một tin nào hết.
Tâm trạng vui buồn lẫn lộn làm An Linh một mình nốc cạn bảy chai bia đến khi say mèm nằm dài trên bàn còn muốn hét lớn gọi thêm bia.
May Tư Hiểu Khê ngăn kịp chật vật dìu An Linh ra đến đầu đường nơi cha của con cô nàng đang đợi.
Thời tiết ban đêm cực kỳ lạnh, lại còn có tuyết rơi mặt đường đương nhiên là rất trơn.
Cô gái nhỏ đã say đến mức trước mắt trời đất quay cuồng, đứng còn không vững đột nhiên lại vùng ra khỏi Tư Hiểu Khê đanh thép lên tiếng: "Cậu...hức...buông mình ra..."
"Hức...mình không...hức...say"
Tư Hiểu Khê cũng đến chịu cô, uống một lần mấy chai bia có ngăn cản thế nào cũng vô dụng, An Linh vốn tửu lượng không tốt hôm nay là lần đầu tiên uống nhiều như vậy.
"Có ai say mà tự nhận mình say bao giờ" Tư Hiểu Khê mặt nghiêm trọng vật vã đỡ cho An Linh không té ngã.
Khổ sở ra đến đầu đường, Trần Phi nhìn thấy An Linh đang nghiêng nghiêng ngả ngả được Tư Hiểu Khê đỡ liền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-oi-em-yeu-anh-/3738095/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.