Khoảng mười hai giờ đêm, lúc nãy Bách Họa Niên đã định về nhà nhưng vì ba An nói hiếm khi anh đến chơi nên bảo anh ngủ lại một đêm, anh nể mặt ba An nên cũng không từ chối.
Người giúp việc nhanh nhanh chóng chóng dọn dẹp sạch sẽ một phòng khách rộng rãi cho anh.
Đêm khuya tĩnh mịch không một tiếng động, chỉ có thể nghe tiếng gió đang gào thét ngoài khe cửa sổ, Bách Họa Niên đứng tựa người vào lan can.
Ngón tay thon dài nổi rõ từng khớp xương kẹp điếu thuốc, thở ra một hơi, khói bay lờ mờ.
Anh lại mất ngủ rồi!
Về nước gần một tuần nhưng anh vẫn bị chênh lệch múi giờ, thỉnh thoảng sẽ bị mất ngủ.
Đột nhiên sau lưng vang lên tiếng nhạc chuông điện thoại, loại chuông mặc định nghe rất êm tai.
Bách Họa Niên quay người cầm điện thoại bị anh tiện tay quăng lên giường, bắt máy.
Không biết đối phương nói gì nét mặt anh liền đen lại, còn hơi khó chịu.
Anh nói: "Tôi tới ngay" rồi lập tức cúp máy.
Ngón tay vô tình trượt ngang màn hình chính, không biết anh nghĩ gì liền bấm vào Wechat, cuộc trò chuyện được ghim trên đầu, đối phương có biệt danh là "Mèo Lười" do anh đặt.
Ngón tay thon dài của Bách Họa Niên tùy ý soạn mấy chữ.
Chú Già: "Công ty có việc bận, anh về đây"
...----------------...
Bên kia An Linh đang nằm dài ườn trên giường đắp mặt nạ trong rất hưởng thụ, cô đang nghĩ không biết Bách Họa Niên dưới tầng đã ngủ chưa thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-oi-em-yeu-anh-/3738093/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.