Ngồi trên taxi, không hiểu vì sao mà nước mắt lại rơi, cũng chỉ là một câu nói sao có thể khiến cô khóc chứ, Hứa Tri Ý lâu nước mắt mình, cô thật sự hận từ lúc mẹ cô chết đến giờ cô vẫn chưa từng vì ai vì chuyện gì mà khóc vậy mà tên đàn ông đó dám làm cô khóc, Hứa Tri Ý tức tối đập tay lên ghế.
“ Khốn kiếp, Khương Từ Diễn, đừng để tôi gặp lại chú nữa “
Lần đầu tiên trong đời rơi nước mắt vì đàn ông, Hứa Tri Ý cảm thấy bản thân thật hèn mọn, một cô gái như cô lí nào lại khóc vì tình chứ, cô đối với Khương Từ Diễn cũng chỉ mới là thích, lí nào lại khóc,...không cảm xúc này chắc chắn là giả, không phải thật chỉ cần bây giờ uống chút rượu tìm một người đàn ông khác vui vẻ một chút sẽ ngay lập tức không còn buồn nữa thôi, Hứa Tri Ý nhanh tay điện thoại đến quán bar thân thiết của cô.
“ Cho tôi năm người tốt nhất, 20 phút nữa tôi sẽ đến “
Bây giờ cũng chỉ mới 8 giờ tối, ở đó cũng chưa đông khách đến chơi nhưng nhạc cũng đã xập xình rồi, Hứa Tri Ý đi thẳng lên căn phòng vip dành riêng cho mình mở cửa đã thấy năm người đàn ông không mặc áo chỉ mặc mỗi cái quần tây đen xếp hàng đứng trước bàn, trông ai cũng cao to vạm vỡ, đàn ông ngon gẻ như thế cô cũng chỉ nhất thời hứng thú thì Khương Từ Diễn là cái thá gì. Hứa Tri Ý ngồi xuống bàn chân nọ vắt chân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-oi-bo-em-ve-roi/3487825/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.