Trong đám bạn của Lục Cửu ai nấy đều bỏ quên mấy cô em chân dài bên cạnh mà cứ hằm hè nhìn vào Khương Tỷ, nhưng điều này khiến cho cô bé càng thêm sợ hãi mà nấp hẳn vào trong lòng anh, mà không hiểu sao Lục Cửu lại thấy khó chịu khi người khác nhìn vào Khương Tỷ. 
- Có tin tôi sẽ móc mắt các cậu ra không ? 
Ai nấy nghe xong đều nhếch mép cười cười, sau đó tập trung vào các cô em chân dài của mình, một trong những số năm người đàn ông kia thì một người đàn ông tên Quách Thành Đông lên tiếng. 
- Hình như cô bé này có phải là con gái của lão Khương đúng không nhỉ ? Lão Cửu, đừng có nói là cậu đang nhận nuôi cô nhóc này đấy nhé ? 
Lục Cửu được Tần Ân rót rượu vào ly, anh cầm lấy ly rượu lên uống cạn tùy tiện trả lời hắn ta. 
- Ừ 
Một lần nữa ai cũng được một phen bất ngờ, người đàn ông tên Trần Khải kinh ngạc phản bác trong lời nói có một phần đùa giỡn. 
- Tôi còn tưởng con gái của lão Khương được phú hào nào nhận nuôi chứ, hoá ra phú hào trẻ tuổi này lại là ông trùm buôn bán hột xoàn kim cương Lục tổng đây..haha... 
Lục Cửu không hề hé môi lấy một tiếng, ánh mắt diều hâu liếc xéo Trần Khải. Uống được vài ly và chưa được ngồi nóng đít với đám bạn thì anh đột nhiên rời đi sớm hơn mọi ngày, khiến đám bạn phải một lần nữa trầm trồ. 
- Tôi về trước đây, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-nuoi/2909137/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.