- Chẳng phải chú không muốn mua cho cháu hay sao ? 
Gương mặt Lục Cửu thoáng chốc có chút lúng túng, anh không biết nữa chỉ là thấy cô nhóc thúi này giận dỗi thì anh lại cảm thấy áy náy, trước đó giờ anh chưa bao giờ có loại cảm giác như này kể từ khi cô nhóc thúi này xuất hiện bên cạnh anh. 
- Giờ ta đổi ý rồi 
Khương Tỷ không nghĩ nhiều liền nhận lấy khay bánh từ tay Lục Cửu, mặc kệ anh đang nhìn mình bằng ánh gì nhưng cô vẫn ăn bánh mốt cách ngấu nghiến. 
- Ăn từ từ lại, ta không giành bánh của cháu đâu mà lo sợ đến như vậy 
Nghe anh nói vậy Khương Tỷ mới ăn từ từ lại, quả thật cô còn tưởng anh sẽ thay đổi ý không muốn cho cô ăn nữa nên mới ăn nhanh như vậy. 
Lục Cửu đứng dậy, hạ giọng lên tiếng nhắc nhở cô. 
- Cháu ăn xong rồi thì mau chóng ngủ đi, không được thức khuya quá nghe chưa 
- Vâng, cháu biết rồi thưa chú Cửu ạ 
... 
Vẫn như thường lệ, Tần Ân sẽ là người đưa Khương Tỷ đi học trước khi vào trong trường, cô bé quay sang nhìn Tần Ân bằng ánh mắt long lanh như hạt trân châu của mình. 
- Chú Ân ơi, sau khi tan học chú đừng đến đón cháu nhé, cháu có thể tự bắt xe buýt đi về được ạ... 
- Tôi không thể làm theo ý của Khương tiểu thư được, như vậy sẽ làm trái quy định của Đại ca 
Khương Tỷ vẫn cương quyết không chịu từ bỏ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-nuoi/2909136/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.