Vào buổi tối tại Tây Cẩm, hai người đang ăn cơm thì đột nhiên nghe tiếng mưa lớn ập đến, Khương Tỷ nhìn ra cửa sổ mà cảm thán. 
- Mưa lớn quá 
- Chắc chút nữa sẽ có sấm sét 
Lục Cửu lên tiếng đáp, ngay sau đó ngước lên nhìn Khương Tỷ mà hỏi. 
- Em có sợ không ? Nếu mà sợ thì tối nay đến phòng của tôi ngủ 
Gương mặt xinh đẹp của Khương Tỷ ngay lập tức ửng đỏ và trở nên lúng túng, cô căng thẳng lập tức trả lời anh. 
- Cháu...cháu không có sợ sấm sét 
- Vậy sao 
Anh không muốn chọc cô nữa nên tập trung vào phần ăn của mình, cô chỉ biết cúi gằm mặt xuống ăn cơm chứ không dám ngẩng cao đầu lên. 
Đồng hồ điểm đến mười một giờ nhưng trời mưa vẫn lớn không có ý định ngừng, ngay cả sấm sét cứ ầm ầm ập xuống. 
Cạch. 
Khương Tỷ chuẩn bị nằm xuống bắt đầu ngủ thì bất ngờ cánh cửa phòng của mình mở ra, cô thấy Lục Cửu trên tay đang ôm một cái gối dần tiến đến chỗ cô. 
Cô ngờ nghệch lên tiếng hỏi. 
- Sao chú Cửu lại vào đây ? 
- Tôi sợ sấm sét 
Trên gương mặt của Lục Cửu rõ ràng có ghi: " Em không sợ thì để tôi sợ" 
Câu trả lời bình thản của Lục Cửu khiến cho cô hoá đá tạo chỗ, là sợ dữ chưa ? Vừa rồi trong lúc ăn bữa tối anh hùng hổ hỏi cô có sợ sấm sét không, cuối cùng người sợ lại là anh. 
- Nhưng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-nuoi/2909128/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.