Âu Dương Chính Thiêm quyết định xách hành lý lên chỗ Ân Thiên Ngọc, anh không muốn xa cô một khắc nào dù bây giờ hai người họ đang hẹn hò nhưng khó tránh khỏi có người khác mâm me cô.
Ân Thiên Ngọc chỉ biết thở dài gửi vị trí cô đang ở cho anh.
Đến nơi anh mướn căn hộ đối diện nhà cô phòng 203 phòng cô là 304.
Anh đến gõ cửa nhà cô, Ân Thiên Ngọc ra mở cửa thì thấy anh, hương thơm quen thuộc len lõi vào khoan mũi cô rất dễ chịu.
- Anh vào đi
Âu Dương Chính Thiêm quan sát một lượt xung quanh nhà cô, trang trí rất đơn giản, sạch sẽ, trên sàn nhà không có một hạt bụi nào, đúng là con gái rất ưa sạch sẽ.
Anh tiến sát lại cô rồi bế cô lên sô pha, nhìn người con gái dưới thân, lòng anh xộn xạo vì cô anh chưa thấy ai có nét đẹp như Ân Thiên Ngọc, thuần khiết, trong sáng, đôi mắt trong veo hút hồn.
Nhìn cô như thế này thật sự rất khó kiềm chế anh hôn lấy đôi môi mềm của cô, không có một giây nào mà anh không nhớ cô.
Thấy cô gái nhỏ khó hô hấp nên anh buông ra, ngồi lên ngay ngắn lại, Ân Thiên Ngọc ngồi dậy lau đi nước bọt.
- Anh về dọn phòng anh đi
- Em dọn cho anh đi
Cô lườm anh một cái khiến anh lạnh toát mồ hôi, anh cười hì hì rồi chạy về phòng dọn dẹp, cô gái nhỏ anh xù lông lên quá đáng yêu.
Kể từ ngày cả hai hẹn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-nuoi-xin-tha-cho-em/2792262/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.