Sau khi hai người làm chuyện đó xong, người thì vui vẻ người thì xấu hổ.
Thế là Ân Thiên Ngọc không cho Âu Dương Chính Thiêm qua phòng mình nữa, cô mặc kệ anh có năn nỉ kêu gào cỡ nào cô cũng không mở cửa phòng cho vô, cô lấy điện thoại nhắn tin cho Mạn Lộ Khiết:
- Khiết, cậu lên đây thì nhớ kêu mình mở cửa, đừng dùng chìa khoá mở nhé.
- Tại sao
- Mình giận chú mình
Mạn Lộ Khiết ok rồi thôi, cho chừa cái tội ức hiếp cô.
Ân Thiên Ngọc giận anh tận hai ngày, hai ngày sau Mạn Lộ Khiết lên, lúc chuẩn bị gõ cửa thì bị Âu Dương Chính Thiêm chặn lại mua chuộc thứ gì đó, cô nàng gật đầu mở cửa cho anh vô.
Khi vào được bên trong anh phi thẳng lên phòng Ân Thiên Ngọc, cửa mở ra anh ung dung bước vào bên trong, cô giật mình nhìn anh.
- Sao anh lại vô đây được
- Bạn thân em cho anh vô
Mạn Lộ Khiết chị em tốt của cô thế mà lại bán đứng chị em, thôi chúng mình tạm dừng chị em tại đây.
Âu Dương Chính Thiêm đi lại ôm trọn cô vào lòng, tham lam hít mùi hương trên cơ thể cô, bất kể thứ gì trên người cô anh đều yêu thích, nó như một chất gây nghiện, thử rồi là không bao giờ bỏ được.
Anh lại đè Ân Thiên Ngọc xuống giường, nhẹ nhàng hôn lấy môi cô mà cắn mút, bàn tay hư hỏng luồng vào áo cô tìm mò nơi đang nhô cao, Ân Thiên Ngọc chịu không nổi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-nuoi-xin-tha-cho-em/2792255/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.