Âu Dương Chính Thiêm cầm dao nhỏ đưa dọc khuôn mặt Lưu Mịch, cảm giác cái lạnh thấu xương của dao sắc bén đang trên mặt mình, cô ta sợ sệt mồ hôi nhễ nhại, anh nhếch mép cười:
- Cô biết sợ sao, đến vợ tôi cô còn dám bắt làm sao cô sợ được.
Lưu Thành cũng bị vệ sĩ anh khống chế.
Lưu Mịch nén cơn sợ hãi trong người cô ta còn mồm mép dốc láo:
- Tôi không hề bắt vợ anh thì làm sao tôi phải sợ
- Tốt, hay tôi cắt đi cái lưỡi không xương của cô nhé, hay là hủy đi cái nhan sắc này.
Vừa nói tay anh cầm dao kéo dọc khuôn mặt Lưu Mịch khiến cô ta ớn lạnh người.
Lúc này vệ sĩ đem người đến, cô ta nhìn lên thì ngạc nhiên, là cô gái cô ta thuê để chuốc thuốc mê bắt Ân Thiên Ngọc về đây, rõ là Lưu Mịch đã cho cô gái đó tiền và cao chạy xa bay.
- Chắc người này cô biết nhỉ
Lưu Mịch cứng ngắc lắc đầu có chết cô ta cũng không nhận tội, vệ sĩ đá chân cô gái đó quỳ gối xuống sàn, anh chuyển con dao sang cô gái kia, tính cô gái đó vốn nhút nhát nên vừa đưa dao sang liền sợ mà khai:
- Cô ta thuê tôi tôi không biết gì hết
- Cô...
Lưu Mịch tức đến nghẹn họng vẫn không quên nhìn sắc mặt của anh, sắc mặt anh lạnh tanh không biểu cảm gì.
- Cắt lưỡi cô ta
Lưu Mịch nghe xong thì la hét van xin, cô ta không muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-nuoi-xin-tha-cho-em/2791985/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.