Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Trần Hướng Hồng không nói chuyện, trong lòng cũng nén nhịn một hơi, không để ý thì sẽ không để ý, dù sao đồ ăn vẫn để trong phòng cô, còn đồ dư lần trước thì đem vứt rồi..
Ai thèm.
Cô không rảnh để tâm bọn họ, điều quan trọng nhất với cô lúc này là chăm sóc cơ thể và sớm sinh một bé trai mập mạp! Chuyện của chị cả đã kết thúc, Hứa Hiểu đã làm xong quần áo để gửi cho anh hai, nhưng khi cô nhìn thấy Trần Kiến Quân mang lông dê trở về lại không nhịn được mà dệt thêm một đôi tất ngay trong đêm, sau đó gửi cùng số quần áo đã làm sẵn kia.
Những thứ này là do Trần Kiến Quân đem đi gửi, lúc anh đi làm việc tiện đường đi gửi, không cần phải đặc biệt chạy một chuyến lên huyện. Lúc đóng gói đồ đạc, anh còn để thêm vào trong đó một túi đồ ăn khô, một túi nấm hương và một túi khoai lang khô.
Cũng không nặng hơn bao nhiêu, mở ra cũng dùng được mấy lần, nhưng mà bây giờ như thế này mới là tình huống thiếu thốn bình thường, nếu mà gửi đi một túi lớn thì mới khiến người ta nghi ngờ.
Trần Kiến Quân trở về đơn vị nộp hồ sơ giấy tờ xong thì đi theo đội trưởng Lưu ra xe. Đợi đến lúc anh trở về thì đã thành người có hộ khẩu thành phố, mỗi tháng có thể cầm sổ nhỏ để lãnh một lượng lương thực nhất định và vé. Bởi vì ngành nghề cho nên anh được lãnh nhiều hơn người khác 2kg, tính tổng cộng sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-nong-truong-thap-nien-70-he-thong/3867898/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.