Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Trần Kiến Quân mỉm cười: “Lương làm tài xế tương đối cao, tiết kiệm tiền, đến lúc đó mượn thêm một ít là được.”
“Con tính toán sẵn trong thì tốt, sau này đừng xài hoang phí.”
“Không có xài hoang phí, đều dùng vào những thứ cần thiết, sau này con đưa phần lớn tiền lương cho mẹ giữ, gần đủ thì có thể xây nhà.”
Hứa Hiểu ở bên cạnh yên lặng nghe, chạm lên tường, ngón tay dính một ít bùn vàng, nếu thay bằng gạch đỏ thì có thể sạch sẽ giống nhà ở thủ đô của cô.
Buổi trưa, Lưu Điền Phương đưa Trần Hướng Hồng trở về, vẻ mặt cô vừa mừng vừa lo, lúc đó im hơi lặng tiếng phá đi, sau này cũng không phải lo sẩy thai nữa, cứ tiếp tục làm việc như bình thường, bây giờ bác sĩ đã kê thuốc cho cô, uống trước tạm thời, điều dưỡng khoảng một năm, đồng thời còn nói không được ăn lung tung, ăn uống nghỉ ngơi cho tốt là được rồi, cô mừng là mình có thể sinh con, lo là tiền phí thuốc men một năm quá mắc.
Sau khi Lưu Điền Phương giải thích tình hình cho những người khác, bảo Trần Hướng Hồng ở nhà nấu bữa trưa, rồi kéo con cả Trần Kiến Quân và con thứ Trần Kiến Dân khí thế hừng hực đến nhà họ Từ, đứng bên ngoài sân nhà họ Từ hét lên: “Bà Cao, bà ra đây cho tôi, bà nói bà có ý gì đây chứ, tôi nói bà nghe, muốn bảo con gái tôi mượn tiền cho con trai bà cưới vợ, không có cửa đâu! Bà thật là nham hiểm, bà tưởng mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-nong-truong-thap-nien-70-he-thong/3867897/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.