Tiểu nữ nhi của đại công chúa, biểu muội Cẩn Vương hiện giờ cũng đã mười lăm tuổi.
Dung Vĩ đau đầu, vừa uống t.h.u.ố.c vừa nói: "Nếu con không nghĩ biện pháp xử lý, ta thật sự hết cách rồi.”
Dung Chiêu: "Sắp rồi, kiên trì kiên trì.”
Dung Vĩ: "... Ta có thể kiên trì, nhưng vạn nhất Hoàng thượng ban hôn thì sao?”
Ông nghĩ tới đây liền đau đầu, nhanh chóng uống thêm một viên thuốc, "May mắn Trường Vũ công chúa thấu tình đạt lý, không có trực tiếp tìm Hoàng thượng ban hôn cho quận chúa, nếu không ta xem con làm thế nào!"
Dung Chiêu bất đắc dĩ thở dài.
Đây là kết quả cô muốn, nhưng quả thật có chút phiền toái, cô hiện tại cũng không dám ra ngoài, ở nhà cũng phải trốn tránh những lão phu nhân đến nhà cầu thân.
Dung Vĩ không nói gì: "Con nói xem con là một nữ tử, đi ra ngoài trêu hoa ghẹo nguyệt làm gì? Đây không phải là làm hại người khác sao!”
Dung Chiêu hiếm khi chột dạ, ho khan một tiếng lẩn đi mất.
Ngày thứ hai.
Nhật báo Kinh Thành cũng viết chuyện này, thậm chí không keo kiệt chút nào, thật lòng thật dạ ca ngợi Dung Chiêu, phía dưới văn tự còn có một bức họa nhỏ miêu tả khí độ và bộ quần áo kia của Dung thế tử.
Nội dung miêu tả quần áo đặc biệt chi tiết, kiểu dáng gì, màu sắc ra sao, hoa văn thế nào đều viết rất rõ ràng.
Lai lịch của những hoa văn này cùng với chuyện thế gia công t.ử kinh thành nhờ Vân Dung Phường của Dung thế t.ử làm cho bọn họ một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-no-tram-trieu-cua-van-vo-ba-quan-khong-the-chet/5073046/chuong-379.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.