Đương nhiên, tòa soạn báo chủ yếu vẫn phải giao cho Dung Chiêu toàn quyền phụ trách, ba người hợp tác mở tòa soạn báo, nhưng cạnh tranh đoạt đích vẫn còn, chẳng qua bởi vì tin tức Bùi Hoài Bi, cho nên bọn họ muốn chừa cho mình một con đường lui mà thôi.
Có đăng cơ hay không, chung quy vẫn phải xem ý của Vĩnh Minh Đế.
Bùi Hoài Bi mang đến cho bọn họ áp lực không nhỏ.
Dung Chiêu không để ý chuyện đoạt đích, tôn chỉ của cô cùng An Khánh Vương phủ ngay từ đầu chính là không tham dự, vô luận như thế nào cũng tuyệt đối sẽ không xen vào.
Cho nên cô không hề chú ý sự tình của triều đình, đặt toàn bộ tâm tư vào tòa soạn.
Khi sự chú ý của triều đình đều tập trung vào chuyện "lập trữ" và "có đón Bùi Hoài Bi về hay không", thì trong một công xưởng nào đó ở kinh thành, các thợ thủ công bắt đầu bận rộn chế tác.
Cùng lúc đó, Dung Chiêu đang phát biểu.
Trước mặt cô là một đám trẻ con, trên người mặc quần áo mới màu xanh, đội mũ, trước n.g.ự.c và trên mũ đều có thêu chữ… Nhật Báo Kinh Thành.
Dung Chiêu cười nói: "Sau này đây sẽ là việc làm ăn của các ngươi, mỗi tờ báo hai văn tiền, mỗi lần bán được một trăm tờ, các ngươi rút mười văn tiền, bán nhiều được nhiều."
Cô giơ tay, sờ đầu một tiểu nha đầu, dặn dò: "Chỉ bán trong thành, không được chạy loạn, chú ý an toàn.”
Cách đó không xa, Mộc tiểu t.ử mang theo đệ đệ và muội muội, ánh mắt lấp lánh.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-no-tram-trieu-cua-van-vo-ba-quan-khong-the-chet/5066483/chuong-305.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.