Dừng một chút, Dung Chiêu bổ sung: "Chẳng qua khi đó nếu có người khác muốn nhập cổ phần Phúc Lộc Trang, chỉ sợ sẽ không thể giữ cổ phần cho hai vị, cho dù giữ lại một ít cũng phải tăng giá.”
“Vì sao còn phải tăng giá?" Trương Tam sụp đổ.
Dung Chiêu: "Bởi vì Phúc Lộc Trang càng ngày càng tốt, càng ngày càng có nhiều người ý thức được Phúc Lộc Trang có thể kiếm tiền, Phúc Lộc Trang của chúng ta sẽ càng đáng giá, Tam công t.ử chớ nóng nảy, dù sao ngươi cũng có bốn mươi phần trăm cổ phần của Phúc Lộc Trang hiện tại.”
Trương Tam làm sao có thể không nóng nảy? Trương Nhị không có cổ phần lại càng nóng nảy, hắn c.ắ.n răng: "Chúng ta đầu tư!”
Trương Tam kinh ngạc nhìn hắn.
Trương Nhị hít sâu một hơi: "Người có tiền muốn tới nơi này tổ chức yến tiệc nhiều vô số, vụ làm ăn này tuyệt đối có lời, chúng ta lấy bốn mươi phần trăm cổ phần cũng không ít."
Trương Tam há miệng: "Nhưng.... còn thiếu ba vạn lượng.”
Hắn cũng muốn bốn mươi phần trăm cổ phần lắm chứ, nhưng hắn càng biết không có tiền là tư vị gì, hai vạn lượng đã giày vò hắn sắp c.h.ế.t, bây giờ lại thêm ba vạn?”
Cứu mạng.
Trương Nhị: "Gom thôi, hai huynh đệ Trương gia chúng ta còn sợ không gom nổi sao?"
Lúc này Dung Chiêu thở dài, đúng lúc mở miệng: "Quên đi, Tam công t.ử với ta là huynh đệ, Nhị công t.ử cũng tín nhiệm ta như thế, vậy cũng là huynh đệ của ta. Bốn mươi phần trăm cổ phần bốn vạn lượng, ta chịu chút thiệt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-no-tram-trieu-cua-van-vo-ba-quan-khong-the-chet/5059429/chuong-176.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.