Dung Chiêu phe phẩy quạt: "Cổ đông cũng có thể là khách hàng, tiền của cổ đông đương nhiên cũng có thể kiếm.”
Dung Vĩ: "..." Gian thương, thật sự là gian thương.
Chẳng qua ông lại nói: "Hôm nay ta cuối cùng cũng biết vì sao con phải chia nhiều lợi nhuận như vậy cho tứ đại thân vương, Phúc Lộc Hiên quả thật cần bọn họ.”
Phúc Lộc Hiên cần tứ đại thân vương bảo hộ, nếu chỉ có một mình Dung Chiêu, chỉ sợ Phúc Lộc Hiên rất khó làm tiếp.
Cái khác không nói, tất cả những người muốn chen ngang, gây chuyện, lãng phí thức ăn, không tuân thủ quy củ... đều phải cân nhắc xem mình rốt cuộc có dám đắc tội với tứ đại thân vương hay không.
Đây là xã hội phong kiến, là thế giới không có nhân quyền, còn có thể lấy mạng người.
Những người "nạp năm ngàn lượng" này, bọn họ tín nhiệm không phải Phúc Lộc Hiên mà là tín nhiệm Dung Chiêu và tứ đại thân vương.
Dù sao bắt đầu từ khi tứ đại thân vương đầu tư mười sáu vạn lượng, ba chữ "Phúc Lộc Hiên" đã hoàn toàn gắn liền với "Tứ đại thân vương".
Trong đại sảnh Phúc Lộc Hiên viết lịch sử hình thành, không đơn thuần là tuyên dương tứ đại thân vương mà còn tuyên dương mối quan hệ giữa tứ đại thân vương cùng Phúc Lộc Hiên và Dung Chiêu.
Vấn đề lớn nhất của mô hình "tiệc buffet" chính là thời gian hạn chế và không thể lãng phí, vấn đề lớn nhất của mô hình "hội viên" chính là lòng tin.
Mà có tứ đại thân vương trấn giữ, hết thảy đều có thể giải quyết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-no-tram-trieu-cua-van-vo-ba-quan-khong-the-chet/5056601/chuong-129.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.