Bách quan vội vàng khen ngợi…
“Đúng vậy, người hiếu tâm như thế phải làm gương tốt.”
“Bách tính chắc cũng sẽ khen ngợi.”
“An Khánh Vương có con như thế, sợ là cũng có thể vượt qua kiếp này.”
Trương thừa tướng: "... Ha ha.”
Vĩnh Minh Đế lại nhìn về phía Du thân vương: "Các ngươi cũng không tệ, nguyện ý cho hắn mượn tiền, An Khánh Vương thế t.ử hiển nhiên là một hài t.ử tốt, là một người biết ghi ân.”
Du thân vương: "... Ha ha.”
Răng hắn sắp c.ắ.n nát rồi.
Lòng tốt? Hắn không có lòng tốt, hắn chỉ muốn lấy lại tiền của mình!
Một chiêu này quả thực là rút củi dưới đáy nồi, chuyện giấy nợ An Khánh Vương thế t.ử tự mình nói ra, hết lần này tới lần khác là vì phụ thân chữa bệnh, nói ra rất dễ nghe, tất cả đều là khen ngợi.
Mà tứ đại thân vương bọn họ cũng được thế t.ử "cảm kích", bọn họ còn nói gì được nữa? Nói rằng cho thế t.ử vay tiền là có ý xấu thay vì giúp đỡ? Hay là bọn họ muốn lấy lại tiền ngay bây giờ?
Người ta là vì chữ hiếu, bọn họ dám nói gì thì chính là người bất hiếu bất nhân, nước bọt cũng có thể dìm c.h.ế.t bọn họ!
Du thân vương quả thực một chữ cũng không nói nên lời.
Vĩnh Minh Đế tiếp tục cảm thán: "Nếu nhi t.ử trong thiên hạ đều hiếu thuận như An Khánh Vương thế tử, làm phụ thân cũng có thể vui mừng.”
Hoàng đế ở tuổi này lại sắp lập thái tử, nhìn các nhi t.ử phía dưới đấu tới đấu lui, hắn có thể không cảm thán
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-no-tram-trieu-cua-van-vo-ba-quan-khong-the-chet/5045804/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.