Nghĩ đến đây bỗng dưng đầu của anh lại nhức như búa bổ. Nam Hoài Cẩn dần mất đi ý thức rồi ngất xỉu tại đó
....
Kể từ hôm Quan Sơ Nguyệt được anh đưa trở về nhà cứ liên tục thất thần. Cô cứ ngồi trên giường nhìn bức ảnh trên tường mà trong đầu suy nghĩ rất nhiều chuyện. Anh và cô có thể tiếp tục được nữa sao? Trông anh không giống nói dối, nhưng mà bằng chứng rõ ràng như vậy còn gì
Nhìn thân thể của cô gái trong ảnh lại có vài phần giống cô. Phải chăng người đó là cô sao? Ha ha có phải cô điên rồi không? Có phải cô yêu anh đến điên rồi không? Người kia sao có thể là cô chứ
" Cốc cốc cốc"
Tiếng gõ cửa làm cô giật mình thoát khỏi suy nghĩ. Quan Sơ Nguyệt lắc đầu cười nhạt, cô điên thật rồi
- Sơ Nguyệt, cậu có trong phòng không?
Là tiếng của Ôn Đình Ngọc, cô liền lên tiếng đứng dậy bước đến mở cửa:" Mình đến đây"
- A a a lâu quá mới gặp cậu
Cô cùng Đình Ngọc lâu quá không gặp liền tay bắt mặt mừng, nói không biết bao nhiêu là chuyện trên trời dưới đất. Ôn Đình Ngọc trông thấy cô liền biết cô có tâm sự
- Có phải có chuyện gì xảy ra không?
Bị Đình Ngọc đoán trúng, cô cũng không muốn giấu diếm:" Đúng là có chuyện"
Nói rồi cô cũng lấy bức ảnh đó cho Đình Ngọc xem. Khác lạ là sắc mặt của Ôn Đình Ngọc khi thấy bức ảnh đó liền rất kinh ngạc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-nho/2560798/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.