Mẹ Nam phải lấy dây trói em trai lại để tránh làm bản thân mình bị thương, bà ôm em ấy vào lòng mà không ngừng khóc thành tiếng
Từ đó, cô mới biết được mỗi lần cô bị gửi đi là mỗi lần em trai mình phát bệnh. Sau này cô trở thành một bác sĩ, tất cả đều bởi vì muốn chữa khỏi bệnh cho người em trai này.
Theo như tìm hiểu, Nam Hoài Cẩn mắc một chứng bệnh gọi là hội chứng tự ngược đãi bản thân có tên khác là Self – harm- một dạng rối loạn tâm thần gặp ở rất nhiều người, đặc biệt là những người trẻ phải chịu nhiều áp lực, đau khổ. Theo đó, người bệnh có xu hướng tự làm hại bản thân, khiến bản thân đau đớn để giải tỏa cảm xúc
Sau này, bệnh tình của Nam Hoài Cẩn dưới sự chữa trị của cô đã giảm bớt. Số lần tái phát cũng ít dần, nhưng không hiểu tại sao hôm nay lại trở thành như vậy
- Mẹ à, mẹ nghỉ ngơi một chút đi. Có con ở đây với Hoài Cẩn là được rồi
Nam Yên Nhiên khẽ lên tiếng. Từ tối hôm kia đến bữa nay mẹ Nam cứ ngồi canh xuyên suốt như vậy. Sợ là Nam Hoài Cẩn chưa tỉnh thì sức khỏe của mẹ đã không còn rồi
Thấy con gái cứ khuyên như vậy, mẹ Nam cũng nghe theo:" Được rồi, con ở đây với em đi, khi nào nó tỉnh lại thì gọi cho mẹ"
- Vâng, để con gọi người đưa mẹ về
_____________
- Chú Quan, chuyện đó Sơ Nguyệt đã biết rồi
Ôn Đình Ngọc khẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-nho/2560796/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.