Khuôn mặt nhỏ của Tô Khả Khả hiện lên chút thất vọng.
Cô còn tưởng rằng chú mua chiếc túi đựng bút này cho mình chứ.
Tần Mặc Sâm cầm túi đựng bút đi ở phía trước, khóe miệng của hắn hơi nhếch lên ở nơi mà Tô Khả Khả và Ngô Tông Bách đều không nhìn thấy.
Đợi đến khi mọi người lên xe, sau khi xe chạy một lát Tần Mặc Sâm mới ném túi đựng bút kia cho cô gái nhỏ, hờ hững nói, “Tôi đột nhiên nhớ ra trong thư phòng đã có một cái túi đựng bút, cho nên cái này cho con đấy.”
Tô Khả Khả vội vàng cầm lấy túi đựng bút, đôi tay nhỏ sờ soạng chiếc túi từ trong ra ngoài một lần, miệng cười toe toét, chớp chớp mắt nhìn hắn, “Chú gạt con, chú cố ý mua cho con lại còn gạt con, sau này con sẽ kêu chú là ông chú lừa đảo.”
Tần Mặc Sâm cười nhẹ một tiếng, “Không nhịn được đùa một chút thôi mà? Được rồi, tôi nhận sai, cái này thật ra là mua cho con, sau này con bỏ hết bút lông của mình vào đây đi, đừng dùng giấy vệ sinh gói lại nữa.”
Tô Khả Khả vui vẻ đáp ứng.
“Điện thoại mới đâu lấy ra đây, tôi cài phần mềm cho con.”
“Vâng, cảm ơn chú. Chỉ là chú này, điện thoại của con hình như không thể lên mạng.”
“Chúng ta có thể chia sẻ dung lượng.”
“Wow, còn có thể làm vậy? Chú ơi, con cảm thấy cái gì mình cũng không biết, đúng là ngốc mà.”
“Không phải là con ngốc mà chỉ là chưa từng tiếp xúc với mấy thứ này mà thôi, sau này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-nho-mang-nguoi-thieu-ta/1190845/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.