Vậy là, Chu Nhan gần đây cứ mãi mắc kẹt trong vòng xoay số phận, hoàn toàn không biết trong hai tháng ngắn ngủi vừa qua, đứa bé Giao nhân kia đã gặp phải chuyện gì. 
Dưới chân núi Cửu Nghi cây cối um tùm nước non thần bí, dù là đi giữa ban ngày nhưng vẫn vắng vẻ yên tĩnh không một bóng người qua lại, không khác nào đi vào nghĩa địa. 
Trong con đường mòn giữa hồ loáng thoáng truyền đến tiếng bước chân xa xa, một nam một nữ còn trẻ tuổi lại vô cùng xinh đẹp, mái tóc dài màu lam mềm mượt như tơ lụa, mặc dù bụi đường mệt mỏi vẫn không để che khuất khuôn mặt xuất chúng của hai người. Đó là Giản Lâm và Như Ý, đi đến đây từ đại doanh Kính Hồ. Bọn họ men theo con đường bí mật đi xuyên qua Kính Hồ, rồi lại qua Thanh Thủy, đến được nơi này cũng đã kiệt sức rồi. 
Như Ý ôm một đứa bé trong lòng, bước đi nặng nhọc. 
Giản Lâm đang đi bên cạnh buộc lại bọc hành lý, vòng ra phía sau lưng, vươn tay: “Để tôi ôm đỡ cô một lát đi, trên người cô còn có thương tích chưa khỏi”. 
“Không cần đâu”. Như Ý khẽ nói: “Thằng nhóc này mãi mới ngủ được chút, đừng đánh thức nó”. 
Nằm ở trong lòng nàng chính là đứa bé nhìn qua chỉ mới sáu bảy tuổi, gầy gò tái nhợt, khuôn mặt nhỏ nhắn, chỉ bằng lòng bàn tay, giống như một con mèo ốm yếu và co quắp lại. Mắt nó nhắm nghiền nhưng đôi mày vẫn cau chặt. Dọc đường đi đứa bé liên tục 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-nhan/2456554/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.