Bởi vì lâu lắm rồi không có làm, tối hôm qua bọn họ như hai con dã thú trong thời kỳ động dục làm suốt cả buổi tối. Chờ đến lúc Chung Húc Phong tỉnh lại đã là buổi chiều, hắn ngồi trên giường nhìn đến cái giường dính đầy uế vật, hồi tưởng lại hình ảnh dâm đãng của mình tối qua nhất thời mặt đỏ ửng lên, rồi mỉm cười hạnh phúc.
“Chú rái cá dậy ăn cơm nào.” bé thỏ tím đứng ở cửa nhìn toàn bộ các biểu tình bị thay đổi liên tục trên bộ mặt Chung Húc Phong.
“Chú rái cá?” Chung Húc Phong buồn bực, là nói ta sao?
“Chú, ngươi tối hôm qua giống như một con rái cá vậy, gắt gao quấn quanh trên người của ta, cho nên bé thỏ tím quyết định từ nay về sau sẽ gọi chú là ‘chú rái cá’ nha, dễ nghe ha.” Chung Húc Phong cười ngất ~~~
Chung Húc Phong muốn rời giường, nhưng vừa vặn lúc rời giường liền ngã xuống, căn bản không có khí lực đứng dậy.
“Chủ nhân, ta đứng lên không nổi.” làm nũng nói.
“Ai biểu ngươi tối hôm qua nhiệt tình như vậy chứ ~~~” bé thỏ tím cười cười xoay người ly khai, một lát sau đẩy một xe đầy đồ ăn vào.
Sau đó chú rái cá hạnh phúc ngồi ở trên giường cùng với bé thỏ tím tình chàng ý thiếp cực kỳ ấm áp đút nhau ăn cơm.
Cơm nước xong, Chung Húc Phong biểu tình nghiêm túc đầy chờ mong hỏi:”Bé thỏ tím, có thể nói cho ta biết lúc trước vì sao lại chọn ta không?” Ở trog lòng ngàn vạn lần cầu nguyện bé thỏ tím sẽ không nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-nhan-thinh-uy-ta-an-no/146029/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.