Chung Húc Phong còn tưởng rằng ba hắn có cách gì hay, kết quả là đòi hạ xuân dược trên người bé thỏ tím, nghĩ đi nghĩ lại thấy bé thỏ tím chính là một cao thủ dùng dược, chính mình còn cố đưa vào trong tay y, kết quả phần cơm có thuốc bên trong bị đưa cho con chó nhỏ trong nhà ăn, làm hại hắn vài ngày tiếp theo lúc nào cũng có người đến mắng vốn Tiểu Bạch nhà hắn đi câu dẫn chó nhà bọn họ.
Bé thỏ tím còn khen Tiểu Bạch thật giỏi, không chỉ chó cái mà ngay cả chó đực cũng có thể câu dẫn nữa, rất có mị lực.
Chung Húc Phong trong lòng nhận thức được thật rõ ràng việc này chỉ có thể dựa vào chính bản thân mình, quyết tâm tính toán đến độ nếu có khóc nháo trước mặt y cũng phải làm cho y tha thứ hắn.
“Bé thỏ tím, ngươi đến tột cùng là muốn như thế nào mới tha thứ cho ta?” rất cam chịu, rất đoan chính, cũng rất nghiêm túc.
“Chú à, ta không có trách ngươi nha, nhưng mà ngươi không còn là chủ nhân của ta nữa.”Bé thỏ tím nói thật lạnh lùng mà vẻ mặt cũng lạnh nhạt không kém.
“Vậy ngươi làm chủ nhân của ta.” Chung Húc Phong cắn răng.
“Nhưng bé thỏ tím không có năm trăm vạn đâu a.” khoát tay tỏ vẻ bất đắc dĩ.
“Bé thỏ tím a, Húc Phong mấy ngày nay cũng đáng thương lắm đó, ngươi cứ ra một cái điều kiện gì cho nó đi.” lão nhân không biết từ khi nào đã ra đến.
“Cái gì cũng được sao?” Bé thỏ tím tà tà cười.
“Ân.” Chung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-nhan-thinh-uy-ta-an-no/146028/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.