Đe dọa
“Cậu Andreyevich, nên rời giường rồi!”
Giọng nói trầm thấp của Anna vang lên bên tai Andre.
Andre duỗi cánh tay, thân mình vẫn rúc trong ổ chăn, khép hờ mắt, thanh âm biếng nhác, sợi tóc màu vàng che khuất cặp mắt xinh đẹp.
“Có chuyện gì vậy, Anna?”
Andre lấy tay che ánh nắng từ bên ngoài chiếu vào.
Đã là tháng 1 năm 1942 nhưng thời tiết của Moscow vẫn không hề thay đổi, vẫn nhiều tuyết như trước, ánh mặt trời chiếu vào tuyết trắng càng thêm sáng, nhiều lúc Andre cảm thấy giống như mình đang bị ảo giác vậy.
“ Cậu Andreyevich, bây giờ đã là giữa trưa 12 giờ, cậu có phải nên rời giường rồi không?”
Anna cười nhìn biểu tình biếng nhác giống như con mèo lười của Andre.
Andre vò vò đầu, hôm qua như cũ luyện đàn dương cầm suốt một ngày, buổi tối lại làm tình với Ludwig…… Andre hít một hơi thật sâu, vén tóc lên, thấp giọng nói:
“Anna thân mến, tôi có thể ngủ thêm chút nữa không? Ludwig nói hôm nay không cần học đàn…… Tôi mệt mỏi quá, tôi muốn ngủ nguyên ngày có được không?”
Anna che miệng nở nụ cười, ngữ khí Andre có chút xấu.
“Hừm, chỉ sợ không được đâu cưng à, thiếu tá bảo tôi gọi cậu xuống lầu. Thiếu tá nói nhất định phải cùng nhau ăn cơm trưa.”
Vừa nghe thấy là Ludwig bảo mình xuống lầu, Andre lập tức mở to mắt, căm tức nói:
“Được rồi, nói với anh ta tôi lập tức đi xuống!”
Nói xong, liền bực mình kéo chăn trùm lên đầu.
Anna
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-nhan-cua-toi-thuong-de-cua-toi/1975538/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.