Cuối cùng Ludwig cũng làm một lần với Andre, Andre có vẻ như rất khát vọng, điều này khiến Ludwig hơi ngạc nhiên một chút.
Sau đó Andre vẫn ngoan ngoãn ngủ một mình.
Ngày tiếp theo khi rời giường, Ludwig vẫn chưa đi, nhưng binh sĩ đảng vệ quân tác chiến ở chỗ Ludwig đã đứng sẵn trong quảng trường chờ xuất phát.
Anna rơm rớm nhìn Ludwig mặc quần áo.
“Thiếu tá, ngài lại sắp ra chiến trường rồi, không biết chừng nào mới trở lại?”
Anna cầm khăn tay lau nước mắt, hầu như mỗi lần Ludwig ra ngoài đánh giặc, cô đều lo lắng đề phòng. Anna là người nhìn Ludwig lớn lên, đã xem Ludwig như con trai, luôn thật tình yêu thương Ludwig.
Ludwig đứng trước gương, khuôn mặt không có biểu tình gì, nói:
“Đánh giặc vốn là chuyện của đàn ông, đàn bà mấy người ở nhà là được rồi.”
Nói xong, Ludwig đưa tay về phía sau, nhưng không nhận được cái mũ.
Ludwig quay đầu lại, Anna đã ra ngoài từ lúc nào, chỉ còn Andre bĩu môi đứng sau lưng Ludwig, trên tay cầm mũ của Ludwig, bất mãn nhìn Ludwig.
“Tại sao không gọi tôi dậy?” Andre tức giận nói.
Ludwig quay đầu lại nhìn mình trong gương, tiếp theo lấy áo khoác dài trên giá treo choàng lên người mình.
Sau đó quay đầu lại nhìn Andre. “Bé ngoan, đưa mũ cho tôi.”
Andre cắn môi, nói, “Không đưa!”
Sắc mặt Ludwig trầm xuống, “Nhanh lên, quân đội sắp phải lên đường.”
Andre miễn cưỡng đưa mũ cho Ludwig, sau đó kéo tay áo Ludwig, nói:
“Tôi muốn găng tay của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-nhan-cua-toi-thuong-de-cua-toi/1975491/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.