Không biết là kẻ gian xảo nào đã thắp sáng "tài năng nấu nướng" của chủ nhà. Bây giờ, chị ấy ngoại trừ nấu cơm còn có thể tự chế bánh ngọt (hình dáng rất xuất sắc),đồ uống lạnh (màu sắc mới lạ gì cũng có),y hệt như chị ấy đã tìm thấy ý nghĩa thứ hai của cuộc đời mình, không sai, chính là sát thủ. Lúc chị ấy bưng chén "đồ uống lạnh" đến cửa, tôi nghĩ mình cần xem xét tình trạng giao thông, tôi có nên gọi 120 trước cho mình không?
Chủ nhà mang đôi giày casual da christian louboutin màu trắng đính đinh tán, cổ tay quấn chiếc khăn lụa in hoa, áo T-shirt màu xám trắng, quần dài màu lam nhạt, ăn mặc vô cùng thoải mái. Chị ấy bưng đồ uống lạnh. "Hôm nay chị cho thêm một ít pho mát."
"Màu đỏ là cái gì?"
"Chị cảm thấy màu sắc quá đơn điệu cho nên thêm chút cà chua."
"Còn màu xanh?" Tôi cầm chiếc muỗng màu trắng sữa khuấy lên.
"Cái này?" Chủ nhà nói. "Để chị xem... Hình như là đậu xanh?"
"Đậu xanh đâu có to như vậy... Đậu Hà Lan?"
"Phải phải, đậu Hà Lan." Chủ nhà khen ngợi nói. "Tiểu Hoàn, em thật lợi hại."
Không hiểu tại sao, cổ tay tôi khẽ run. Chủ nhà, em thề với chị, em chỉ tưới chết một chậu "sen đá" thôi.
"Vị như thế nào?"
Ngũ vị tạp trần. "Chị Hựu Thanh, sao đột nhiên chị có hứng thú với nấu ăn vậy?"
"Có thể là do... Bá Nhạc gặp tri âm?" Chủ nhà nhìn tôi, ngừng một chút. "Những người khác đều không thích đồ ăn chị làm, chị thấy em... mỗi lần ăn chúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-nha-oi-cup-nuoc-roi/1754047/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.