Edit: Cô Cờ giấu tên có danh tính là Cáo - từ hôm nay sẽ về giúp anh Dờ trong công cuộc gõ chữ vì cộng đồng. Anh Dờ khóc vì mừng. Thật sự.
Sáng hôm sau Quý Hoài được Giang Tử Mặc gọi dậy. Quý Hoài không biết bây giờ là mấy giờ, nhìn vẻ mặt của Giang Tử Mặc còn tưởng là muộn đến nơi rồi.
"Nhanh dậy mặc quần áo, đồ ăn sáng cô Thúy làm xong rồi."
Giang Tử Mặc kéo Quý Hoài ngồi dậy, cầm quần áo trên đầu giường mặc lên đầu cậu.
"Bây giờ mấy giờ rồi?" - Quý Hoài nhấc tay xỏ tay áo vào, mơ mơ màng màng hỏi.
"Đã bảy giờ rồi." - Giang Tử Mặc mặc áo cho cậu xong lại cầm đến cái quần. Quý Hoài mơ hồ "ừ" một tiếng rồi mới giật mình tỉnh - "Mới bảy giờ thôi á?"
"Cũng không còn sớm nữa, chút nữa em còn phải ăn sáng, khéo còn bị tắc đường nữa."
"Thế thì cũng đâu cần dậy sớm hẳn hai tiếng đâu." - Quý Hoài cam chịu số phận, mặc quần áo tử tế. Lúc cậu đánh răng nhớ đến cảnh tối qua chú Mặc cắn răng đè giọng gọi cậu "bảo bối", nghĩ nghĩ một lúc liền vui vẻ.
"Chú Mặc, chú Mặc?" - Quý Hoài cắn bàn chải, mở cửa toilet gọi ra ngoài.
"Sao vậy?" - Giang Tử Mặc đang chuẩn bị cặp sách cho cậu.
"Lời anh nói hôm qua vẫn còn tính chứ?" - Quý Hoài cắn bàn chải, cười.
"Tôi nói cái gì?"
"Haiz, anh không thể nói chuyện mà không giữ lời thế chứ." - Quý Hoài sốt ruột ngậm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-muon-dui-om-mot-chut/3059542/chuong-122.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.