Ước chừng chính là tương tự như nha môn, hoặc là một loại tồn tại giống đại lý tự. Đường đường là con cháu đại gia, vậy mà lại bởi vì đánh nhau ẩu đả ở phố phường rồi nháo đến nha môn, còn muốn để cho chủ mẫu đi đón người!
(phần này suy nghĩ của nữ chính vẫn là thiên hướng cổ đại nên mình vẫn dịch theo từ ngữ cổ đại nha)
Quả thực là vừa đáng xấu hổ lại buồn cười!
Sắc mặt Cố Tuyết Nghi trầm xuống, nhìn quanh một vòng ở trong phòng, cuối cùng chọn một món đồ vật tiện tay, cầm lên.
Lúc này ánh mắt cô dừng lại trước một đồ vật, không đúng, cái này gọi là "ảnh chụp."
Hình ảnh trên đó vô cùng rõ ràng.
Trong ảnh là một người đàn ông trẻ tuổi thân hình cao ngất, người đàn ông lớn lên vô cùng tuấn mỹ, *tích thạch như ngọc, liệt tùng như thúy.
*Tích thạch như ngọc, liệt tùng như thúy: Dịch là Đá kết như ngọc quý, thân tùng như ngọc xanh
[Trích nhạc phủ thi tập, quyển 47].
Trên người anh ta mặc trang phục màu đen, để tóc ngắn, trên mặt lộ ra một chút tươi cười nhàn nhạt, mặt mày lại hết sức lạnh nhạt.
Cả người của người đàn ông này đều lộ ra một cỗ hương vị không giận tự uy. Chỉ cần thông qua "ảnh chụp" cũng có thể cảm nhận được sự áp bức vô hình mà anh ta truyền tới.
Cố Tuyết Nghi lập tức nhìn ra, người đàn ông đã này đã dính qua máu.
Người đàn ông này bề ngoài khiêm tốn quân tử,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-mau-xuyen-khong-toi-lam-phu-nhan-hao-mon/3459978/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.