Hơn mười giờ đêm mà phòng khách Lục gia vẫn còn sáng đèn.
Bà cụ Lục ngồi giữa, bên cạnh là vợ chồng Vương Dĩnh, đối diện là Thẩm Ninh và Lục Bác Dịch, cuối cùng là Lục Quân.
"A Dịch, sự việc tối nay là thế nào?" Ba ruột Lục Bác Dịch hỏi, gương mặt cương nghị.
"Phong gia làm vậy là muốn uy hiếp chúng ta, nhắc khéo về việc đầu tư vào Mạc thị sắp tới." Anh ngưng một lát. " Ba, chuyện này con sẽ xử lý tốt bên phía truyền thông."
Ông Vương nhấp một ngụm trà, gương mặt vẫn trầm tĩnh như lúc đầu. " Đám người Phong gia đúng là gan to tày trời. Bọn họ không sợ chúng ta tung chuyện này cho đám báo chí biết, sẽ ảnh hưởng đến nguồn vốn đầu tư vào Mạc thị sao?"
Lục Bác Dịch so với ba mình càng âm trầm hơn, không nhìn ra anh đang suy nghĩ gì, dáng ngồi thẳng tắp trên ghế. "Việc này, chỉ e là bọn họ đã sớm có tính toán."
Không gian lại tiếp tục im lặng, ai nấy đều có suy nghĩ riêng, tâm tư phức tạp.
"Thôi, cũng muộn rồi, mọi người nghỉ ngơi đi." Bà cụ Lục lên tiếng nhắc nhở, cuối cùng hướng về phía Lục Quân đang ngồi thu lu một xó, trên trán vẫn còn đỏ ửng. "Quân Quân, con đi đường xa vất vả. Đi nghỉ ngơi sớm đi. Vả lại, con định ở đây mấy hôm?"
Lục Quân nghe bà cụ Lục hỏi mình, thu bộ dáng làm biếng dựa vào ghế của mình. "Con định ở lại vài ba hôm."
Bà cụ Lục gật đầu, sau đó mọi người cũng lần lượt rời khỏi vị trí, ai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-luc-chu-lam-toi-dau-day/1722433/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.