Thẩm Ninh bị đập mạnh xuống giường, cô lồm cồm bò dậy, Lục Bác Dịch đã nhanh hơn đè cô trở lại, cả thân hình đã sớm hiện ra sau lớp quần áo.
Thẩm Ninh tim đập bình bịch. Cô ngước nhìn anh, làn da màu đồng khỏe khoắn, từng múi cơ bắp săn chắc, tam giác ngược đúng chuẩn. Thẩm Ninh nuốt nước bọt, đỏ mặt quay đi.
Cái thân hình này. Nói không đẹp thì chính là nói dối!
Bàn tay to lớn giữ hai tay cô giơ lên đỉnh đầu, cúi người khóa chặt bờ môi ửng hồng của thiếu nữ, đề phòng Thẩm Ninh lại lên tiếng kêu la.
Thẩm Ninh cả kinh. Cảm giác thiếu dưỡng khí khiến cô mặt mày đỏ ửng. Nụ hôn này của anh khác hoàn toàn lần ở bờ biển trước đó. Nếu như lần trước là nụ hôn đầy ngọt ngào, chậm rãi tìm hiểu thì bây giờ, nụ hôn của anh lại trở nên cuồng dã, mạnh bạo hơn gấp trăm lần. Nụ hôn của anh mang cảm giác ham muốn chinh phục của người đàn ông, lại giống như ý đồ muốn ăn tươi nuốt sống chú thỏ yếu đuối của loài sói đang bị bỏ đói lâu ngày.
Thẩm Ninh đầu óc trống rỗng, hai tay không ngừng đẩy anh ra. Lục Bác Dịch khẽ cong môi, đáy mắt tối dần nhìn dáng vẻ kháng cự vô ích của cô. Chiếc váy liền thân vì lôi kéo mà trở nên xộc xệch, tà váy bị vén lên cao để lộ cặp đùi trắng nõn, cổ áo cũng bị kéo sâu xuống khiến cho khe rãnh ngực như ẩn như hiện.
Xoạch...
"Đừng mà..."
Chiếc áo giáp để che chắn cuối cùng cũng bị anh kéo xuống.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-luc-chu-lam-toi-dau-day/1722415/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.