"Xin hỏi, tôi có thể gặp Giáo sư Trương ở đâu?" Thẩm Ninh đến quầy tiếp tân, giọng nói trong trẻo.
Người tiếp tân là một cô gái rất trẻ, ngoài hai mươi, cô ấy đang kiểm tra sổ sách nghe tiếng gọi mà ngẩng đầu.
"Ồ, cô gái, cô đã có hẹn với ngài ấy trước chưa?" Người tiếp tân nhìn Thẩm Ninh, rất thân thiện.
"Có rồi ạ. Đây!" Thẩm Ninh rút từ túi ra một tờ giấy, đưa cho cô gái kia, nhoẻn miệng cười.
Người tiếp tân đón lấy, nhìn nụ cười của Thẩm Ninh mà có hơi sững sờ. Đôi mày kiếm kia, khi cười lên không ngờ lại ngọt ngào đến vậy.
Người tiếp tân sau khi xem xong liền gọi một cuộc điện thoại rồi trả lại cô tờ giấy. " Cô gái, cầu thang máy bên kia. Giáo sư Trương ở trên tầng năm."
"Cảm ơn ạ!"
Cốc...cốc...cốc...
"Mời vào!"
"Giáo sư Trương?" Thẩm Ninh đẩy cửa, đảo mắt nhìn quanh.
Trương Nhân vừa xem xong tập hồ sơ bệnh án, đẩy đẩy gọng kính. "Tới rồi à? Vào đi!"
"Giáo sư Trương, tôi tới lúc này không phiền ngài chứ?"
"Tất nhiên là không rồi. Lát nữa theo tôi đến phòng họp để học hỏi. Trước tiên thì xem số sách này đi." Trương Nhân nghiêm túc sắp xếp công việc cho Thẩm Ninh.
Ngoan ngoãn nhận lấy, mở ra xem.
"À...Lục Bác Dịch vừa rời đi không lâu đấy." Trương Nhân lên tiếng.
"Giáo sư Trương, ngài biết anh ấy à?" Thẩm Ninh ánh mắt tò mò.
"Chúng tôi là bạn."
"Ồ!" Thẩm Ninh không hỏi thêm nữa, lại chăm chú xem sách.
Trương Nhân trước thái độ của cô, cảm xúc có hơi hụt hẫng. Cô gái này, không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-luc-chu-lam-toi-dau-day/1722405/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.