Nghe gọi tên mình làm tôi giật bắn người, không biết gọi tôi có chuyện gì đây, tôi đứng dậy trả lời:
– Dạ, là em đây ạ.
Chị thư ký quay qua tôi nói:
– Thì ra là em à, lên phòng tổng giám đốc có việc .
– Dạ.
Tôi bước theo sau chị thư ký, vừa đi vừa sợ, không lẽ cái áo anh ta không muốn lấy, áo đó tôi đã giặt thơm tho rồi mà.
Chị Thư Ký gõ cửa, nghe tiếng đàn ông đó bên trong phòng vang lên:
– Vào đi.
Chị thư ký quay sang tôi nói:
– Em vào đi.
– Dạ.
Tôi rụt rè đi chầm chậm bước vào, lúc này trong phòng người đàn ông đó đang ngồi trên bàn làm việc, tầm mắt nhìn xuống đóng văn kiện đặt mặt bàn. Khi biết chú ấy là sếp nên tôi không dám nói nhiều, từ từ đi đến gần đến khi gần chạm với cái bàn làm việc thì tôi cúi gằm mặt nói lí nhí:
– Dạ. Sếp gọi tôi có chuyện gì không ạ?
Ngước mặt lên nhìn tôi, khá điềm tĩnh giọng chú trầm thấp vang lên.
– Không gọi tôi là bảo vệ nữa à ?
– Dạ. Tôi xin lỗi, tôi không biết chú là tổng giám đốc. Mà chuyện gì sếp nói đi, tôi còn đi làm việc nữa.
– Không lẽ có việc tôi mới gọi cô lên sao? Cầm áo kia về cho tôi.
Tôi quay qua nhìn theo tầm mắt của chú thì thấy cái áo ngay bên cạnh, chẳng phải anh Dũng đã giúp tôi đưa trả chú ấy hay sao mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-la-nguoi-toi-yeu/2653847/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.