Ngày đầu tiên đi làm nên tôi còn khá bỡ ngỡ, chỉ biết cắm cúi làm một mình, nhiều khi muốn bắt chuyện với mọi người, mà nhìn ai cũng bận rộn lo làm việc của mình không chú ý tới ai nên tôi không dám lên tiếng. Mấy tháng trời tôi chỉ chạy bàn, chân đi quen rồi hôm nay ngồi một chỗ làm tôi thấy khó chịu. Công việc của tôi cũng xem như đã xong, nhìn đồng hồ thấy chưa đến giờ tan ca nên tôi đứng dậy, muốn đi vòng quanh tham quan công ty mình làm như thế nào. Tôi liền ra khỏi phòng làm việc, đi dọc dãy hành lang ngắm từng phòng thấy ai cũng mải mê làm, cũng muốn xem phòng anh Dũng nhưng mà tôi đâu biết ở chỗ nào. Đi được một đoạn nữa thì tôi thấy phía trước mặt có căn phòng rất rộng lớn, nghĩ này chắc phòng của sếp, mà ngày đầu tiên tôi còn chưa thấy mặt sếp ra làm sao nửa. Mà tôi là nhân viên mới đi lung tung thế này cũng sợ, nên tôi quay ngược trở lại.
Vừa bước xuống, mở thang máy ra thì trước mắt tôi là ai đây, đây không phải là người đàn ông đấy sao? Tại sao chú ấy lại ở đây? Người đàn ông đó thấy tôi ở đây cũng có phần ngạc nhiên, bước ra phía tôi hỏi:
-Sao cô lại ở đây?Cô đến đây có ý gì?
Tôi gằn giọng hỏi:
-Câu đó tôi là người hỏi chú mới đúng? Sao chú lại ở đây, đi đâu tôi cũng gặp chú hết vậy.
Chú ta nghe tôi nói thế trả lời lại:
-Tôi làm ở đây? Không lẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-la-nguoi-toi-yeu/2653844/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.