Hai người nọ không nói lên lời. Bọn họ chỉ là mấy cậu ấm ăn chơi!
Đừng kích thích bọn họ.
Lệ Minh Viễn không thích qua lại với dạng người như bọn họ đầu.
Cũng chỉ có loại người thanh tâm quả dục không thích tìm phụ nữ như Tần Thiên khi rảnh rỗi sẽ tìm bọn họ chơi một chút mà thôi.
Chờ khi Tô Noãn Tâm và Lâm Xuân Mạn trở về quán cà phê, sau lưng bọn họ có một hàng dài nhân viên cửa hàng đang giúp bọn họ bê đồ.
Khóe miệng Tần Thiên co rút đứng dậy: “Đi dạo xong rồi?” “Hì hì, anh Tần, tốn của anh không ít tiền, anh sẽ không đau thịt chứ?” Trong lòng Tô Noãn Tâm rất thoải mái, vẻ mặt cười tủm tỉm nói với Tần Thiên.
Tần Thiên tức giận: “Các người đang muốn chuyển cả cái cửa hàng của nhà người ta về sao?” "Làm sao? Anh Tần không bỏ ra nổi chút tiền này sao?” “Không phải... Đi dạo xong rồi sao? Đi dạo xong rồi thì trở về”
Lâm Xuân Mạn có chút chột dạ nói: “Tần Thiên Anh không tức giận chứ?" “Anh ta tức giận cái rắm, tất cả đều là tôi mua, tức giận thì đến tìm tôi, không cho phép anh bắt nạt Xuân Mạn” Tần Thiên nhíu mày nói: “Trong mắt cô, tôi là người không bỏ ra nổi mấy chục tỷ sao?” “Tất nhiên là không phải! Anh Tần không để ý đến chút tiền như bọt biển này là tốt, vậy anh nhanh chóng đưa Xuân Mạn về đi, mấy người cũng mau mang đồ đến sau cốp xe của cậu Tần đi, còn mấy người thì đi theo tôi, xe tôi ở bên ngoài.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-la-cua-em/1115883/chuong-867.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.