Lệ Minh Viễn đang làm liễn, lúc nhận được điện thoại của Tần Thiên còn tưởng rằng có việc vì quan trọng lắm. Ai mà ngờ được là gọi đến để cáo trạng.
Anh thản nhiên nói: “Cậu đắc tội em ấy à?” “Tôi đâu có làm gì đâu! Lúc người ta nói Lâm Xuân Mạn phẫu thuật thẩm mỹ trước mặt tôi tôi cũng nói đỡ cho cô ấy mà! Con nhóc nhà cậu trước mặt không thèm nói cái gì, sau lưng lại chơi tôi một vố nhau thế?” “Làm sai? Nhà họ Tần các người phá sản? Có chút tiền ấy mà cũng không bỏ ra nổi?” “Không phải, tôi sợ con nhóc nhà cậu trong lòng khó chịu với tôi... “Cậu quan tâm những thứ này?” “Về sau nhỡ đâu tôi không may đắc tội cậu, còn phải nhờ con nhóc nhà cậu thổi gió bên gối, đương nhiên là tôi phải để ý rồi."
Lệ Minh Viễn túc giận: “Vậy thì cậu đừng có làm chuyện gì đắc tội tôi.” “Chuyện đó không chắc. Chị tôi bây giờ chính là một quả b hẹn giờ, suốt ngày khiến trái tim tôi như treo lơ lửng, sợ hãi chị ta đột nhiên nhảy ra làm ra chuyện gì. “Vẫn chưa tìm thấy chỗ Tần Viên trốn sao?” “Trốn rất kỹ... Đoán chừng chỉ có bố tôi biết chỗ, trong sao kê tài khoản của bố tôi, cứ cách một khoảng thời gian là bố tôi sẽ chuyển một khoản tiền không nhỏ ra ngoài, có lẽ là chuyển cho chị tôi."
Lệ Minh Viễn thản nhiên nói: “Tóm lại... Nếu như cô ta cứ luôn trốn tránh như vậy thì có khả năng sẽ được an toàn, còn nếu dám ra tay với nhóc con, Tần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-la-cua-em/1115882/chuong-866.html